Chắc hẳn mỗi khi nhắc đến cụm từ quyền lực, chúng ta thường có xu hướng nghĩ tới những người có thẩm quyền lớn trong xã hội, bắt nguồn từ tài sản, danh tiếng hay địa vị chính trị của họ. Để ý một chút, chúng ta sẽ thấy chính bản thân mình cũng luôn cố đạt đến một vị trí có quyền lực tương tự như vậy. Cũng có thể vì ta tin rằng nhờ có nó mà ta có thể làm chủ cuộc sống của mình, có thể cho ta cuộc sống hạnh phúc và tự do. Nhưng khái niệm xã hội đó quả thực quá hạn hẹp nếu chúng chỉ xoay quanh sự giàu có sung túc, danh tiếng bản thân hay quyền năng chính trị. Bởi nếu đối chiếu chúng với thời gian, tất cả chỉ là hữu hạn. Ngọc Anh từng chứng kiến có những người mình biết, khi đương chức đương quyền thì được người đời trải thảm đỏ đưa đón, lúc xế chiều thì chẳng bóng ai kề bên. Quyền lực như vậy thật quá mỏng manh. Nói như vậy không có nghĩa là quyền lực như trên không đáng để theo đuổi, nhưng Ngọc Anh nghĩ rằng quan trọng vẫn là bản thân mình phải hạnh phúc. Giàu có nổi tiếng mà không hạnh